Nhớ những kỷ niệm về cây ăng-ten và chuyện nghe nhìn ngày trước
“Quay qua trái chút xíu. Chưa trong ba ơi, qua phải chút xíu đi!” Đó là những câu nói quen thuộc thân thương ngày trước… Đi trên đường bây giờ, người ta không còn nhìn thấy những “cây ăng ten” bắt sóng tivi trên nóc nhà như chỉ cách đây hơn chục năm về trước.…
Lá thư mùa Xuân
Chiều! …và chiều nào cũng như nhau cả, vẫn con đường quen thuộc đến phai màu, nó đưa anh đi-lại trong một chuỗi tuần hoàn của công việc. Cũng chừng ấy hoang vắng trong tâm tưởng mà lắm lúc anh ngỡ mình đang lái xe giữa cái thành phố êm đềm lưa thưa sự sống……
Lá thư mùa Thu
Ráng chiều!!! Ráng chiều mùa này không còn là những vệt tím, dãy cam đan xen vào nhau nữa! Cũng hiếm khi là mấy tản mây ngơ ngác, lững thững, vô vi ngày nào… Tiếng còi tàu vọng vang giữa chập chờn, yên ắng đã không còn khiến con người ta hãi hùng, phẫn nộ…